1. 古诗词大全

关于描写山水风光的古诗词

共收录了76首山水诗词
  • 作者:杜审言 朝代:唐代

    旅客三秋至,层城四望开。楚山横地出,汉水接天回。
    冠盖非新里,章华即旧台。习池风景异,归路满尘埃。

    lǚ kè sān qiū zhì ,céng chéng sì wàng kāi 。chǔ shān héng dì chū ,hàn shuǐ jiē tiān huí 。
    guàn gài fēi xīn lǐ ,zhāng huá jí jiù tái 。xí chí fēng jǐng yì ,guī lù mǎn chén āi 。

    登高山水咏史怀古思乡
  • 作者:储光羲 朝代:唐代

    山中有流水,借问不知名。映地为天色,飞空作雨声。
    转来深涧满,分出小池平。恬澹无人见,年年长自清。

    shān zhōng yǒu liú shuǐ ,jiè wèn bú zhī míng 。yìng dì wéi tiān sè ,fēi kōng zuò yǔ shēng 。
    zhuǎn lái shēn jiàn mǎn ,fèn chū xiǎo chí píng 。tián dàn wú rén jiàn ,nián nián zhǎng zì qīng 。

    咏物抒怀山水
  • 作者:欧阳修 朝代:宋代

    画图曾识零陵郡,今日方知画不如。
    城郭恰临潇水上,山川犹是柳侯余。
    驿亭幽绝堪垂钓,岩石虚明可读书。
    欲买愚溪三亩地,手拈茅栋竟移居。

    huà tú céng shí líng líng jun4 ,jīn rì fāng zhī huà bú rú 。
    chéng guō qià lín xiāo shuǐ shàng ,shān chuān yóu shì liǔ hóu yú 。
    yì tíng yōu jué kān chuí diào ,yán shí xū míng kě dú shū 。
    yù mǎi yú xī sān mǔ dì ,shǒu niān máo dòng jìng yí jū 。

    咏物山水
  • 作者:辛弃疾 朝代:宋代

    溪边照影行,天在清溪底。天上有行云,人在行云里。
    高歌谁和余,空谷清音起。非鬼亦非仙,一曲桃花水。

    xī biān zhào yǐng háng ,tiān zài qīng xī dǐ 。tiān shàng yǒu háng yún ,rén zài háng yún lǐ 。
    gāo gē shuí hé yú ,kōng gǔ qīng yīn qǐ 。fēi guǐ yì fēi xiān ,yī qǔ táo huā shuǐ 。

    山水孤独壮志难酬
  • 作者:徐灿 朝代:清代

    雨窗闲话,叹浮生何必,是今非昨。几遍青山酬对好,依旧黛眉当阁。洒道轮香,润花杯满,不似前秋恶。绣帘才卷,一楼空翠回薄。
    拟泛烟中片叶,但两湖佳处,任风吹泊。山水清音听未了,隐岸玉筝金索。头上催诗,枕边滴梦,谩惜瑶卮落。相看不厌,两高天际孤削。

    yǔ chuāng xián huà ,tàn fú shēng hé bì ,shì jīn fēi zuó 。jǐ biàn qīng shān chóu duì hǎo ,yī jiù dài méi dāng gé 。sǎ dào lún xiāng ,rùn huā bēi mǎn ,bú sì qián qiū è 。xiù lián cái juàn ,yī lóu kōng cuì huí báo 。
    nǐ fàn yān zhōng piàn yè ,dàn liǎng hú jiā chù ,rèn fēng chuī bó 。shān shuǐ qīng yīn tīng wèi le ,yǐn àn yù zhēng jīn suǒ 。tóu shàng cuī shī ,zhěn biān dī mèng ,màn xī yáo zhī luò 。xiàng kàn bú yàn ,liǎng gāo tiān jì gū xuē 。

    写雨西湖山水喜爱
  • 作者:李白 朝代:唐代

    西岳峥嵘何壮哉!黄河如丝天际来。
    黄河万里触山动,盘涡毂转秦地雷。
    荣光休气纷五彩,千年一清圣人在。
    巨灵咆哮擘两山,洪波喷箭射东海。
    三峰却立如欲摧,翠崖丹谷高掌开。
    白帝金精运元气,石作莲花云作台。
    云台阁道连窈冥,中有不死丹丘生。
    明星玉女备洒扫,麻姑搔背指爪轻。
    我皇手把天地户,丹丘谈天与天语。
    九重出入生光辉,东来蓬莱复西归。
    玉浆倘惠故人饮,骑二茅龙上天飞。

    xī yuè zhēng róng hé zhuàng zāi !huáng hé rú sī tiān jì lái 。
    huáng hé wàn lǐ chù shān dòng ,pán wō gū zhuǎn qín dì léi 。
    róng guāng xiū qì fēn wǔ cǎi ,qiān nián yī qīng shèng rén zài 。
    jù líng páo xiāo bò liǎng shān ,hóng bō pēn jiàn shè dōng hǎi 。
    sān fēng què lì rú yù cuī ,cuì yá dān gǔ gāo zhǎng kāi 。
    bái dì jīn jīng yùn yuán qì ,shí zuò lián huā yún zuò tái 。
    yún tái gé dào lián yǎo míng ,zhōng yǒu bú sǐ dān qiū shēng 。
    míng xīng yù nǚ bèi sǎ sǎo ,má gū sāo bèi zhǐ zhǎo qīng 。
    wǒ huáng shǒu bǎ tiān dì hù ,dān qiū tán tiān yǔ tiān yǔ 。
    jiǔ zhòng chū rù shēng guāng huī ,dōng lái péng lái fù xī guī 。
    yù jiāng tǎng huì gù rén yǐn ,qí èr máo lóng shàng tiān fēi 。

    山水黄河送别
  • 作者:张孝祥 朝代:宋代

    问讯湖边春色,重来又是三年。东风吹我过湖船。杨柳丝丝拂面。
    世路如今已惯,此心到处悠然。寒光亭下水如天。飞起沙鸥一片。

    wèn xùn hú biān chūn sè ,zhòng lái yòu shì sān nián 。dōng fēng chuī wǒ guò hú chuán 。yáng liǔ sī sī fú miàn 。
    shì lù rú jīn yǐ guàn ,cǐ xīn dào chù yōu rán 。hán guāng tíng xià shuǐ rú tiān 。fēi qǐ shā ōu yī piàn 。

    宋词三百首婉约怀恋山水
  • 作者:李白 朝代:唐代

    闻道稽山去,偏宜谢客才。千岩泉洒落,万壑树萦回。
    东海横秦望,西陵绕越台。湖清霜镜晓,涛白雪山来。
    八月枚乘笔,三吴张翰杯。此中多逸兴,早晚向天台。

    wén dào jī shān qù ,piān yí xiè kè cái 。qiān yán quán sǎ luò ,wàn hè shù yíng huí 。
    dōng hǎi héng qín wàng ,xī líng rào yuè tái 。hú qīng shuāng jìng xiǎo ,tāo bái xuě shān lái 。
    bā yuè méi chéng bǐ ,sān wú zhāng hàn bēi 。cǐ zhōng duō yì xìng ,zǎo wǎn xiàng tiān tái 。

    山水送别
  • 作者:谢灵运 朝代:南北朝

    羁心积秋晨,晨积展游眺。
    孤客伤逝湍,徒旅苦奔峭。
    石浅水潺湲,日落山照曜。
    荒林纷沃若,哀禽相叫啸。
    遭物悼迁斥,存期得要妙。
    既秉上皇心,岂屑末代诮。
    目睹严子濑,想属任公钓。
    谁谓古今殊,异代可同调。

    jī xīn jī qiū chén ,chén jī zhǎn yóu tiào 。
    gū kè shāng shì tuān ,tú lǚ kǔ bēn qiào 。
    shí qiǎn shuǐ chán yuán ,rì luò shān zhào yào 。
    huāng lín fēn wò ruò ,āi qín xiàng jiào xiào 。
    zāo wù dào qiān chì ,cún qī dé yào miào 。
    jì bǐng shàng huáng xīn ,qǐ xiè mò dài qiào 。
    mù dǔ yán zǐ lài ,xiǎng shǔ rèn gōng diào 。
    shuí wèi gǔ jīn shū ,yì dài kě tóng diào 。

    写景山水抒情
  • 作者:韩愈 朝代:唐代

    苍苍森八桂,兹地在湘南。江作青罗带,山如碧玉篸。
    户多输翠羽,家自种黄甘。远胜登仙去,飞鸾不假骖。

    cāng cāng sēn bā guì ,zī dì zài xiāng nán 。jiāng zuò qīng luó dài ,shān rú bì yù zān 。
    hù duō shū cuì yǔ ,jiā zì zhǒng huáng gān 。yuǎn shèng dēng xiān qù ,fēi luán bú jiǎ cān 。

    山水景点送别
  • 作者:李珣 朝代:唐代

    古庙依青嶂,行宫枕碧流。水声山色锁妆楼。往事思悠悠。
    云雨朝还暮,烟花春复秋。啼猿何必近孤舟。行客自多愁。

    gǔ miào yī qīng zhàng ,háng gōng zhěn bì liú 。shuǐ shēng shān sè suǒ zhuāng lóu 。wǎng shì sī yōu yōu 。
    yún yǔ cháo hái mù ,yān huā chūn fù qiū 。tí yuán hé bì jìn gū zhōu 。háng kè zì duō chóu 。

    宋词三百首婉约寺庙山水行舟怀念
  • 作者:常建 朝代:唐代

    清溪深不测,隐处唯孤云。松际露微月,清光犹为君。
    茅亭宿花影,药院滋苔纹。余亦谢时去,西山鸾鹤群。

    qīng xī shēn bú cè ,yǐn chù wéi gū yún 。sōng jì lù wēi yuè ,qīng guāng yóu wéi jun1 。
    máo tíng xiǔ huā yǐng ,yào yuàn zī tái wén 。yú yì xiè shí qù ,xī shān luán hè qún 。

    唐诗三百首山水隐逸
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    澹然空水对斜晖,曲岛苍茫接翠微。
    波上马嘶看棹去,柳边人歇待船归。
    数丛沙草群鸥散,万顷江田一鹭飞。
    谁解乘舟寻范蠡,五湖烟水独忘机。

    dàn rán kōng shuǐ duì xié huī ,qǔ dǎo cāng máng jiē cuì wēi 。
    bō shàng mǎ sī kàn zhào qù ,liǔ biān rén xiē dài chuán guī 。
    shù cóng shā cǎo qún ōu sàn ,wàn qǐng jiāng tián yī lù fēi 。
    shuí jiě chéng zhōu xún fàn lí ,wǔ hú yān shuǐ dú wàng jī 。

    唐诗三百首渡江山水抒怀
  • 作者:诗经 朝代:先秦

    十月之交,朔月辛卯。日有食之,亦孔之丑。彼月而微,此日而微;今此下民,亦孔之哀。

    日月告凶,不用其行。四国无政,不用其良。彼月而食,则维其常;此日而食,于何不臧。

    烨烨震电,不宁不令。百川沸腾,山冢崒崩。高岸为谷,深谷为陵。哀今之人,胡憯莫惩?

    皇父卿士,番维司徒。家伯维宰,仲允膳夫。棸子内史,蹶维趣马。楀维师氏,醘妻煽方处。

    抑此皇父,岂曰不时?胡为我作,不即我谋?彻我墙屋,田卒污莱。曰予不戕,礼则然矣。

    皇父孔圣,作都于向。择三有事,亶侯多藏。不慭遗一老,俾守我王。择有车马,以居徂向。

    黾勉从事,不敢告劳。无罪无辜,谗口嚣嚣。下民之孽,匪降自天。噂沓背憎,职竞由人。

    悠悠我里,亦孔之痗。四方有羡,我独居忧。民莫不逸,我独不敢休。天命不彻,我不敢效我友自逸。

    shí yuè zhī jiāo ,shuò yuè xīn mǎo 。rì yǒu shí zhī ,yì kǒng zhī chǒu 。bǐ yuè ér wēi ,cǐ rì ér wēi ;jīn cǐ xià mín ,yì kǒng zhī āi 。

    rì yuè gào xiōng ,bú yòng qí háng 。sì guó wú zhèng ,bú yòng qí liáng 。bǐ yuè ér shí ,zé wéi qí cháng ;cǐ rì ér shí ,yú hé bú zāng 。

    yè yè zhèn diàn ,bú níng bú lìng 。bǎi chuān fèi téng ,shān zhǒng zú bēng 。gāo àn wéi gǔ ,shēn gǔ wéi líng 。āi jīn zhī rén ,hú cǎn mò chéng ?

    huáng fù qīng shì ,fān wéi sī tú 。jiā bó wéi zǎi ,zhòng yǔn shàn fū 。zōu zǐ nèi shǐ ,juě wéi qù mǎ 。yǔ wéi shī shì ,kē qī shān fāng chù 。

    yì cǐ huáng fù ,qǐ yuē bú shí ?hú wéi wǒ zuò ,bú jí wǒ móu ?chè wǒ qiáng wū ,tián zú wū lái 。yuē yǔ bú qiāng ,lǐ zé rán yǐ 。

    huáng fù kǒng shèng ,zuò dōu yú xiàng 。zé sān yǒu shì ,dǎn hóu duō cáng 。bú yìn yí yī lǎo ,bǐ shǒu wǒ wáng 。zé yǒu chē mǎ ,yǐ jū cú xiàng 。

    miǎn miǎn cóng shì ,bú gǎn gào láo 。wú zuì wú gū ,chán kǒu xiāo xiāo 。xià mín zhī niè ,fěi jiàng zì tiān 。zǔn tà bèi zēng ,zhí jìng yóu rén 。

    yōu yōu wǒ lǐ ,yì kǒng zhī mèi 。sì fāng yǒu xiàn ,wǒ dú jū yōu 。mín mò bú yì ,wǒ dú bú gǎn xiū 。tiān mìng bú chè ,wǒ bú gǎn xiào wǒ yǒu zì yì 。

    山水诗经忧国忧民
  • 作者:张九龄 朝代:南北朝

    万丈红泉落,迢迢半紫氛。
    奔流下杂树,洒落出重云。
    日照虹霓似,天清风雨闻。
    灵山多秀色,空水共氤氲。

    wàn zhàng hóng quán luò ,tiáo tiáo bàn zǐ fēn 。
    bēn liú xià zá shù ,sǎ luò chū zhòng yún 。
    rì zhào hóng ní sì ,tiān qīng fēng yǔ wén 。
    líng shān duō xiù sè ,kōng shuǐ gòng yīn yūn 。

    山水瀑布
  • 作者:刘禹锡 朝代:南北朝

    楚水巴山江雨多,巴人能唱本乡歌。
    今朝北客思归去,回入纥那披绿罗。

    chǔ shuǐ bā shān jiāng yǔ duō ,bā rén néng chàng běn xiāng gē 。
    jīn cháo běi kè sī guī qù ,huí rù gē nà pī lǜ luó 。

    山水思乡
  • 作者:苏轼 朝代:清代

      是岁十月之望,步自雪堂,将归于临皋。二客从予过黄泥之坂。霜露既降,木叶尽脱, 人影在地,仰见明月,顾而乐之,行歌相答。已而叹曰:“有客无酒,有酒无肴,月白风 清,如此良夜何!”客曰:“今者薄暮,举网得鱼,巨口细鳞,状如松江之鲈。顾安所得酒 乎?”归而谋诸妇。妇曰:“我有斗酒,藏之久矣,以待子不时之需。”于是携酒与鱼,复 游于赤壁之下。江流有声,断岸千尺;山高月小,水落石出。曾日月之几何,而江山不可复 识矣。予乃摄衣而上,履巉岩,披蒙茸,踞虎豹,登虬龙,攀栖鹘之危巢,俯冯夷之幽 宫。盖二客不能从焉。划然长啸,草木震动,山鸣谷应,风起水涌。予亦悄然而悲,肃然而 恐,凛乎其不可留也。反而登舟,放乎中流,听其所止而休焉。时夜将半,四顾寂寥。适有 孤鹤,横江东来。翅如车轮,玄裳缟衣,戛然长鸣,掠予舟而西也。

      须臾客去,予亦就睡。梦一道士,羽衣蹁跹,过临皋之下,揖予而言曰:“赤壁之游乐 乎?”问其姓名,俯而不答。“呜呼!噫嘻!我知之矣。畴昔之夜,飞鸣而过我者,非子也 邪?”道士顾笑,予亦惊寤。开户视之,不见其处。 

      shì suì shí yuè zhī wàng ,bù zì xuě táng ,jiāng guī yú lín gāo 。èr kè cóng yǔ guò huáng ní zhī bǎn 。shuāng lù jì jiàng ,mù yè jìn tuō , rén yǐng zài dì ,yǎng jiàn míng yuè ,gù ér lè zhī ,háng gē xiàng dá 。yǐ ér tàn yuē :“yǒu kè wú jiǔ ,yǒu jiǔ wú yáo ,yuè bái fēng qīng ,rú cǐ liáng yè hé !”kè yuē :“jīn zhě báo mù ,jǔ wǎng dé yú ,jù kǒu xì lín ,zhuàng rú sōng jiāng zhī lú 。gù ān suǒ dé jiǔ hū ?”guī ér móu zhū fù 。fù yuē :“wǒ yǒu dòu jiǔ ,cáng zhī jiǔ yǐ ,yǐ dài zǐ bú shí zhī xū 。”yú shì xié jiǔ yǔ yú ,fù yóu yú chì bì zhī xià 。jiāng liú yǒu shēng ,duàn àn qiān chǐ ;shān gāo yuè xiǎo ,shuǐ luò shí chū 。céng rì yuè zhī jǐ hé ,ér jiāng shān bú kě fù shí yǐ 。yǔ nǎi shè yī ér shàng ,lǚ chán yán ,pī méng róng ,jù hǔ bào ,dēng qiú lóng ,pān qī gǔ zhī wēi cháo ,fǔ féng yí zhī yōu gōng 。gài èr kè bú néng cóng yān 。huá rán zhǎng xiào ,cǎo mù zhèn dòng ,shān míng gǔ yīng ,fēng qǐ shuǐ yǒng 。yǔ yì qiāo rán ér bēi ,sù rán ér kǒng ,lǐn hū qí bú kě liú yě 。fǎn ér dēng zhōu ,fàng hū zhōng liú ,tīng qí suǒ zhǐ ér xiū yān 。shí yè jiāng bàn ,sì gù jì liáo 。shì yǒu gū hè ,héng jiāng dōng lái 。chì rú chē lún ,xuán shang gǎo yī ,jiá rán zhǎng míng ,luě yǔ zhōu ér xī yě 。

      xū yú kè qù ,yǔ yì jiù shuì 。mèng yī dào shì ,yǔ yī pián xiān ,guò lín gāo zhī xià ,yī yǔ ér yán yuē :“chì bì zhī yóu lè hū ?”wèn qí xìng míng ,fǔ ér bú dá 。“wū hū !yī xī !wǒ zhī zhī yǐ 。chóu xī zhī yè ,fēi míng ér guò wǒ zhě ,fēi zǐ yě xié ?”dào shì gù xiào ,yǔ yì jīng wù 。kāi hù shì zhī ,bú jiàn qí chù 。 

    古文观止纪游山水写景抒情人生哲理
  • 作者:李白 朝代:南北朝

    西登香炉峰,南见瀑布水。挂流三百丈,喷壑数十里。
    欻如飞电来,隐若白虹起。初惊河汉落,半洒云天里。
    仰观势转雄,壮哉造化功。海风吹不断,江月照还空。
    空中乱潈射,左右洗青壁。飞珠散轻霞,流沫沸穹石。
    而我乐名山,对之心益闲。无论漱琼液,还得洗尘颜。
    且谐宿所好,永愿辞人间。
    日照香炉生紫烟,遥看瀑布挂前川。
    飞流直下三千尺,疑是银河落九天。

    xī dēng xiāng lú fēng ,nán jiàn bào bù shuǐ 。guà liú sān bǎi zhàng ,pēn hè shù shí lǐ 。
    xū rú fēi diàn lái ,yǐn ruò bái hóng qǐ 。chū jīng hé hàn luò ,bàn sǎ yún tiān lǐ 。
    yǎng guān shì zhuǎn xióng ,zhuàng zāi zào huà gōng 。hǎi fēng chuī bú duàn ,jiāng yuè zhào hái kōng 。
    kōng zhōng luàn zóng shè ,zuǒ yòu xǐ qīng bì 。fēi zhū sàn qīng xiá ,liú mò fèi qióng shí 。
    ér wǒ lè míng shān ,duì zhī xīn yì xián 。wú lùn shù qióng yè ,hái dé xǐ chén yán 。
    qiě xié xiǔ suǒ hǎo ,yǒng yuàn cí rén jiān 。
    rì zhào xiāng lú shēng zǐ yān ,yáo kàn bào bù guà qián chuān 。
    fēi liú zhí xià sān qiān chǐ ,yí shì yín hé luò jiǔ tiān 。

    小学古诗山水组诗
  • 作者:王安石 朝代:清代

    平岸小桥千嶂抱。柔蓝一水萦花草。茅屋数间窗窈窕。尘不到。时时自有春风扫。
    午枕觉来闻语鸟。欹眠似听朝鸡早。忽忆故人今总老。贪梦好。茫然忘了邯郸道。

    píng àn xiǎo qiáo qiān zhàng bào 。róu lán yī shuǐ yíng huā cǎo 。máo wū shù jiān chuāng yǎo tiǎo 。chén bú dào 。shí shí zì yǒu chūn fēng sǎo 。
    wǔ zhěn jiào lái wén yǔ niǎo 。yī mián sì tīng cháo jī zǎo 。hū yì gù rén jīn zǒng lǎo 。tān mèng hǎo 。máng rán wàng le hán dān dào 。

    宋词三百首山水隐居生活
  • 作者:刘禹锡 朝代:南北朝

    湖光秋月两相和,潭面无风镜未磨。
    遥望洞庭山水色,白银盘里一青螺。(山水色 一作:山水翠)

    hú guāng qiū yuè liǎng xiàng hé ,tán miàn wú fēng jìng wèi mó 。
    yáo wàng dòng tíng shān shuǐ sè ,bái yín pán lǐ yī qīng luó 。(shān shuǐ sè yī zuò :shān shuǐ cuì )

    小学古诗写景山水景点